Hôm nay mưa cả ngày, vào đọc lại entry Những ngày mưa ấy của
Pi. Có lẽ đọc nó vào một ngày mưa nên cảm giác khác so với lần đầu mình đọc –
hôm nắng to vỡ đầu. Tự dưng thấy một chút hình ảnh của mình trong đó, cho dù có
bận rộn hay nhiều bạn bè đến mấy, thì ít nhất trong khoảnh khắc ngắn ngủi nào
đó của cuộc đời cũng vẫn cảm thấy cô độc. “Chiều nay phố đông người qua, sao
thấy Trái đất chỉ riêng mình ta.”
28/7/13
25/7/13
Hà Nội, Hà Nội...
Hà Nội của tôi ngày ấy khác bây giờ nhiều lắm. Thời của ông
bà, bố mẹ tôi thì Hà Nội gắn liền với tiếng tàu điện leng keng ở trung tâm
thành phố, với từng hàng người xếp hàng ở cửa hàng mậu dịch vào thời bao cấp
khi Hà Nội còn dùng “tem phiếu”… Nhưng khi tôi sinh ra thì tàu điện cũng chẳng
còn, thời bao cấp thì đã qua lâu rồi, tuy chưa bao giờ được nghe nhưng tiếng
leng keng nhưng âm thanh đó ghi dấu mãi trong ký ức của tôi về một Hà Nội…